Hình vợ chồng bạn chở nhau ở Bali trong chuyến du lịch làm mình chợt nhớ tới 1 kỷ niệm thời niên thiếu.
Có lẻ chúng ta đều có những mong muốn thật nhỏ nhoi nhưng lại khó thực hiện được. Tôi có 1 điều mơ ước là được ngồi 1 bên điệu đàng như tấm ảnh này vậy.
Không biết từ lúc nào mà con bé 8-9 tuổi lại rất mê ngắm các bà, các cô ngồi sau xe 2 bánh 1 bên như vậy. Nó cứ mơ tới 1 ngày nào đó nó cũng được ngồi chễm chệ như rứa. Nhưng sao cái ngày đó đợi hoài mà chẳng thấy tới. Cứ ngồi đợi sung rụng vậy thì sốt ruột quá, nên bữa đó nó quyết định. .." biến ước mơ thành sự thật " vậy.
Cứ ngày Chủ Nhật thì mẹ nó hay chở nó đi lòng vòng chơi trên chiếc Honda đam màu lục của mẹ nó. Mẹ nó luôn bắt nó ngồi 2 bên và 2 tay phải bám chặt vô yên xe cho khỏi đo đường. Lúc đó nó còn nhỏ xíu, ốm tong như cây tăm nên nhẹ hều. Nó ngồi trên xe hay rớt xuống đường thì mẹ nó cũng không hay biết gì cả.
Hôm đó cũng như thường lệ, mẹ nó chở nó đi đâu đó về. Xe vừa quẹo vô ngõ nhà nó thì nó nhìn xung quanh thấy vắng vẻ, vậy là nó nhứt định phải thử ngồi 1 bên coi cảm giác ra răng ?? Ỷ lại là mình nhẹ bổng nên nó nghĩ mẹ nó sẽ không hay biết gì khi nó làm " ảo thuật " như vậy. Nghĩ là làm liền. ... vậy là nó đứng dậy sau lưng mẹ nó, chuẩn bị chuyển chân phải qua bên trái để thử nghiệm. ... như hình này nè
Nhưng vừa giở chân phải lên thì nó. .. lăn đùng xuống đường rồi. Ui da .... sao kỳ vậy ta? Nó không hiểu chuyện gì đã xảy ra nữa. Nó đã tính toán từng động tác cẩn thận lắm rồi mà.
Lúc nó định thần lại thì mẹ nó đã chạy tới nhà nó rồi, cách chỗ nó ngồi đo đường cỡ 20 thước. Mẹ nó dừng lại, không thấy nó đâu hết thì mẹ nó mất hồn. Mẹ nó lại thấy nó còn ngồi bẹp dưới đất nên cứ tưởng vì đường bị ổ gà nên nó rớt xuống đất thôi. Nó không bị mẹ nó tra hỏi hay rầy la gì hết, thiệt hú hồn.
Sau bữa thử nghiệm thất bại thì nó không dám liều mạng nữa nhưng vẫn mong ước sẽ có ngày được ai đó chờ đi vi vu ngồi 1 bên như vậy.
Cả chục năm sau thì nó được ngồi sau lưng nhiều người, khi thì anh nó, khi thì bạn nó. Nhưng chưa lần nào nó dám thực hiện mong muốn này, có lẻ nó bị ám ảnh cú té hồi xưa nên vẫn còn sợ.
Sau năm 75, nó lại thấy nhiều anh bộ đội ngoài Bắc vô chở nhau trên xe đạp cũng ngồi 1 bên như vậy. Điều này thật lạ lẫm với nó vì nó toàn thấy mấy cô ngồi kiểu này thôi. Sau đó vài năm thì có thời gian nhà nước bắt thanh niên chở nhau phải ngồi 1 bên. Họ nói là ngồi 2 bên thì dễ giựt đồ của người khác nên cấm thanh niên ngồi 2 bên. Ngồi 1 bên thì dễ té nên khó giựt đồ hơn. Không nhớ luật này áp dụng được bao lâu nữa nhưng nó thấy đúng y chang trường hợp của nó.
Bây giờ tuổi đời đã dày hơn xưa nhiều nhưng giấc mộng rất bình thường ngày nào vẫn chưa thực hiện được. Hy vọng 1 ngày nào đó sẽ được ai đó chở đi 1 vòng lả lướt với kiểu ngồi khép nép như vậy.
Ôi sau bài này, hạn một tháng mà bạn vẫn chưa thực hiện được "mộng bình thường" này thì cho tôi số phone của ông xã.
ReplyDeleteHi hi... xe đạp ở nhà hong có "pọt. ba ga" để chở người anh Thái ui😢
DeleteThis comment has been removed by the author.
DeleteCòn kiểu ngồi rồ man tịt nữa là ngồi xe đạp sườn ngang. Mấy anh thì lái, mấy em thì ngồi lọt thỏm trên sườn ngang, cũng là trong lòng mấy anh ! Vậy mới là mùi ! :)
ReplyDeleteThầy Mùi rành ghê hen
ReplyDeleteThis comment has been removed by the author.
ReplyDelete