Tuesday, 13 September 2016

Em tập làm văn

Em tập làm văn
Mấy lâu nay có vài người thắc mắc sao dạo này tôi hay kể lể dài dòng đủ chuyện trên trời, dưới đất trong Facebook. Có vài người nghĩ rằng hồi xưa chắc tôi có khiếu viết văn lắm. Xin thành thật thưa rằng môn Văn (nhứt là sau 75) là môn tôi chán nhứt.

Mỗi lần tới giờ làm luận trong lớp là tôi phải vò đầu, bứt tóc, rồi. ..nặn từng chữ từng chữ. Chỉ cầu mong viết cho đầy 4 trang giấy học trò nhỏ xíu thì mới hy vọng được điểm trung bình!
Xin đính kèm học bạ năm lớp 8 làm bằng chứng. ..xém rớt môn văn. Học kỳ 1 thì tôi chỉ được 4.9/10 thôi. Sau khi biết điểm thì tôi tỉnh bơ, nhưng thầy chủ nhiệm thì lại rầy tôi quá chừng. Không phải thầy la vì tôi học dốt, mà thầy la vì tôi không chịu báo cho thầy biết trước bị ít điểm để. ..thầy xin cô dạy văn cho tôi thêm điểm 😄. Vì có 1 môn dưới 5 điểm thì không được là "học sinh tiên tiến ". Mất 1 học sinh tiên tiến thì thầy cũng mất "điểm" với trường! 

Sau vụ "lọt sổ " này thì tự nhiên sau đó điểm văn của tôi được nhích lên chút xíu. Chắc thầy đã. ..nói nhỏ với cô Phụng là cho tôi thêm vài điểm? Hi hi

Lên lớp 9 thì tự nhiên môn văn của tôi tiến triển rõ rệt. Chắc chắn rất nhiều bạn ngạc nhiên nhưng không hiểu lý do. Hôm nay tôi xin tự thú tại sao điểm văn của tôi nhảy vọt như vậy. Rất giản dị là tôi tìm được "nguồn " để. ..cọp dê (hi hi...). 

Số là tôi có các anh chị họ con Bác tôi (chị ruột của ba tôi ) ở Hà Nội gởi vô cho chúng tôi vài quyển sách rất quý. Mấy quyển sách này là tuyển tập các bài văn nhứt nhì trong mấy kỳ thi giỏi văn ở miền Bắc trước 75. Nhận được mấy cuốn sách này như là "Cẩm namg gối đầu giường " của chúng tôi lúc bấy giờ. 

Thi học kỳ 1 năm lớp 9 thì tôi "trúng tủ" vì bình luận về tác phẩm "Tắt Đèn ". Vậy là tôi tha hồ. ..chép lại 1 bài được giải trước đó. Dĩ nhiên là chỉ chép 1 khúc thôi. Nhờ vậy mà kỳ thi đó tôi được tới 8 điểm (kỷ lục của tôi ) 😆 Cô bạn thân ngồi kế tôi rất ấm ức vì cô ta luôn dẫn đầu lớp môn văn nhưng lần đó lại thua điểm tôi. Cô bạn mượn bài của tôi nghiền ngẫm và sau đó cũng công nhận là. ..hay thiệt, hi hi

Tôi chưa nói lời cám ơn nào tới anh chị của tôi cả. Bây giờ nghe tin có anh đã yên giấc ngàn thu rồi. Không biết khi nào tôi mới có dịp cảm tạ tấm lòng của các anh chị? Các tài liệu đó đã thực sự "cứu vớt" anh em tôi khỏi khổ sở với môn văn khó nuốt.
Cũng vì chuyên môn học tủ nên kỳ thi lên lớp 10 thì tôi bị "tủ đè" ! 😄 Vì đầu đề không dính bài nào trong "bửu bối " nên tôi đành. ..múa bút lung tung cho xong chuyện. Sau đó khi vô trường coi điểm thì tôi đụng độ thầy Tuấn dạy văn. Thầy nhìn tôi với vẻ mặt không vui, rồi thầy phán là : "sao kỳ này em làm bài tệ quá. Thầy rất thất vọng về em !!!". Ui giời ơi, nghe thầy rầy thì tôi quê quá và nhủ thầm trong bụng là "vì em trật tủ thầy ơi" 😄

Hôm qua viết xong thì anh Khoa có ý kiến là nền giáo dục của VN lúc xưa rất thiếu sót vì không rèn luyện học trò về diễn thuyết, về tài lãnh đạo. Anh nói rất đúng. Có lẽ nền giáo dục chỉ muốn đào tạo 1 thế hệ biết phục tùng như "con vẹt " thôi. Hồi đi học thì tôi không khi nào có cơ hội đứng trước lớp diễn thuyết. Vì vậy tôi rất run khi phải có ý kiến trước đông người. 

Vì biết khuyết điểm của mình nên tôi mới tham gia vào hội ToastMasters trong sở. Hội này rèn luyện cho mình khả năng nói chuyện trước đông người. Mà trước khi nói thì mình phải viết sườn bài để chuẩn bị cho bài nói.
Vì vậy, hơn nửa đời người rồi mà tôi lại phải "tập viết văn" . Tuy nhiên, lần tập viết này thì có vẻ hứng thú hơn mấy chục năm trước 😄




No comments:

Post a Comment