Thursday 1 September 2016

Bánh lá dừa đầy kỷ niệm.

Bánh lá dừa đầy kỷ niệm.
(Thân tặng 2 cô bạn "tù" ngày xưa : Nguyễn Ánh Loan & Thùy Trang )
Hôm nay có cô bạn mời mọi người bánh nếp đậu gói lá dừa trên Facebook, làm tôi chợt nhớ tới kỷ niệm về bánh này.

Gần 35 năm trước, cuối năm 1981, tôi & mấy chục người nữa bị công an VN tóm gọn khi ngồi trên tàu vượt biên. Bị bắt vào ban đêm ở 1 khu tận cùng đất nước gần rừng tràm Cà Mau. Hôm sau thì họ chở chúng tôi về trại tù lớn ở Năm Căn. Trước khi vô trại thì chúng tôi bị lục soát tới 2 chặng để họ vơ vét tiền, vàng. ..Vì vậy vô trại thì hầu hết mọi người đều "vô sản". Hàng ngày họ phát cho mỗi người 2 chén cơm trắng : trưa 1 chén & chiều 1 chén. Gạo khá ngon nhưng vì nấu nồi to nên hơi nhão. Họ chỉ phát cơm thôi chứ không có mắm muối gì nữa hết. May mắn là tôi được 1 cô bộ đội cho lại mấy chục đồng để. ..về xe. Vậy là cả mấy người trong nhóm tôi (7 người ) chia nhau sống với mấy chục bạc đó.
 Chúng tôi nhờ 1 người tù khác được phép ra ngoài đi chợ mua dùm 1 chai nước mắm & vài cái trứng vịt, vài trái ớt. Sau đó mỗi buổi lại nhờ đầu bếp luộc dùm 1 cái trứng. Chúng tôi dằm trứng vô chén nước mắm & ớt cho cay để dễ nuốt cơm. Bảy người chia nhau 1 chén nước mắm ớt & trứng đó. Chúng tôi phải vò cơm lại thành nắm rồi chấm vô nước mắm để ăn vì không có muỗng đũa gì hết. Cứ ăn như vậy cả tuần sau thì chúng tôi đều thèm mọi thứ. Nhiều người lúc đó đã được người nhà thăm nuôi nên đã có tiền mua đồ ăn thêm. Vì vậy có 1 đứa bé cứ đứng trước cổng trại bán bánh lá dừa này. Chúng tôi thì chưa được tiếp tế nên chỉ suốt ngày ngồi nhìn mấy cái bánh mà thèm & mơ ước được cắn 1 miếng nếp trộn đậu thôi cho đã thèm. 2 cô bạn Trang & Loan thì kén ăn nên cũng chê cơm luôn, chỉ đụng tới khi thiệt đói. Còn tôi khi nào cũng gắng nuốt cho no. 

Vậy mà mỗi lần thấy con bé lảng vãng trước trại thì tụi tôi cứ mơ tưởng tới mùi thơm ngon của mấy cái bánh dừa này. Thèm vậy nhưng sau khi được thả ra thì về Sài Gòn cũng không tìm để mua được vì hình như ở SG it bán bánh này. 

Bây giờ, 35 năm sau tôi lại mơ được cắn 1 miếng vào cái bánh nhân chuối thơm phức này. Chắc cái bánh này sẽ đi theo tôi tới cuối đời quá!

No comments:

Post a Comment